Cho xin nửa ngày còn lại ấp áp.
Để sịp khô thoáng háng kon khô
Để cái đũng quần căng trở lại
Tụt biến vào trong mất hết dồi
Cho xin chút nắng của đầu xuân
Bỏ hết mưa đi giấu giữ phần
Mấy nữa sang mùa phùn không rụng
Lại khổ áng đồng… khổ người dân
Cho xin nửa ngày nắng
P/s :
Nguyễn Viết Tĩnh