6/4/16



“Nhiều người sợ nỗi buồn. Nhưng tôi không sợ. Tôi chỉ sợ một cuộc sống không buồn không vui, nói chung là nhạt nhẽo. Đôi khi chúng ta cũng cần có nỗi buồn làm bạn, nhất là lúc cuộc sống bỗng dưng trống trải và cảm giác cô độc xâm chiếm ta từng phút một”


Không phải tôi đang cố bấu víu vào một *con người* cụ thể nào, mà tôi đang cố bấu víu vào một tư tưởng mới, một cái nhìn mới, điều mà với tôi nó chính là *tự do* thực sự.

Nhưng mọi người thì luôn luôn chỉ nhìn thấy những cái hiện hữu ngay trước mắt để đánh giá. Nhiều người buồn vì tôi quá. Hiện tại tôi là một tội đồ mất rồi. *Cười* (vì đâu có khóc được đâu :)

Con đò nằm ngửa ven đê
Em đi ném mẹ câu thề cho tôi
Hoa soan buồn tím lưng trời
Mộc miên dạng cánh lả lơi chào hè
Cái thuyền khác đéo cái ghe
Dập dềnh sóng vỗ nằm đè lên sông
Tàn đêm ân ái với chồng
Xin đừng có nói ta không chung điường
Ngoài thềm trăng liếm giọt sương
Anh nằm ôm cái vô thường đời anh
thơ…j suốt ngày thơ mà cơm áo đùa đéo với khách thơ

Con đò nằm ngửa ven đê

  • Blog Nguyễn Tĩnh 33
  • P/s :
  • Nguyễn Viết Tĩnh
  •  
    Ng.†ĩnh33 | Share by Media .&rarr
    Facebook Comment