Mỗi người ôm một cô đơn
Nếu hai người ấy đừng hờn dỗi nhau
Hai cô đơn đến với nhau
Thành đôi rồi có còn đâu một mình
Hai cô đơn – một chữ tình
Cả trời chỉ có một bình minh thôi
Bạn cô đơn, tôi cô đơn ( ! )
Lẽ đời tủi phận hờn duyên thiếu gì
Duyên hèn , phận rủi thôi đi
Đừng than thở nữa làm gì - bạn ơi !
Hôm nào rảnh rỗi sang chơi
Cùng chia , cùng xẻ cho vơi nỗi buồn
An ủi ban - tôi lại buồn
" Vì tôi với bạn - cùng niềm cô đơn "
Bao năm mơ chuyện trầu cau
Càng mơ , càng ước càng đau lòng này !
Ngày xuân vắng bóng mất rồi
Thôi đành sống nốt quãng đơi - cô đơn !
Ngoài hiên con rế than phiền
Gọi hoài chẳng thấy bạn hiền nơi nao !
Sao đời mày lại giống tao
Đừng than thở nữa làm tao thêm buồn !
Đơn Côi - Lynk Lee
P/s :
Nguyễn Viết Tĩnh