Không mây, không gió, không ánh trăng vàng trôi ở nơi đây
Chỉ một mình anh lặng thầm trông ngóng em yêu sẽ trở về
Nhưng sao bóng em xa xăm vẫn không về đây bên anh?
Bao đêm anh thức trắng đêm chờ người anh rất yêu
Em vui nơi đó em hay không rằng anh vẫn yêu em
Cả cuộc đời anh chỉ cần em, dẫu cho em đã chẳng cần
Từng ngày dần trôi mà người sao cứ đi xa mãi?
Một đêm nữa anh mong em về như ngày xưa có nhau
Một đêm nữa anh lại nhớ em , em giờ này ở đâu?
Một đêm nữa trôi qua thật buồn, mưa lệ anh vẫn tuôn
Một đêm nữa, đêm đầy mưa gió, anh vẫn chờ có em.
Một đêm nữa, đêm đầy mưa gió
P/s :
Nguyễn Viết Tĩnh