Hôm qua trước lúc đi ngủ, tự dưng nghĩ đến sau này lỡ có yêu nhau, bỗng một đêm nọ em thức dậy nửa chừng bảo lòng em vẫn còn chỗ cho người cũ tình xưa, chắc chắn anh sẽ ôm em rồi bảo coi như chúng mình đồng bệnh tương lân, sau này xin hãy giúp đỡ nhau nhiều hơn lấp cái khoảng trống ấy lại nhé.
Không phải anh không để tâm người yêu của anh có đặt anh trong lòng nhiều hay ít. Chỉ là anh nghĩ mấy chứ “người cũ tình xưa” mà người ta nhớ tới là một nỗi niềm rất buồn rất thương, nghe thiệt tình chạnh lòng. Anh không nỡ để em đau lòng, càng chẳng đang tâm trông em buồn bã. Thế mà sao anh giận em được. Anh giận lòng mình không thể khiến em quên đi tổn thương. Quá khứ của em thì em cứ nhớ, nhưng xin em đừng để tâm nỗi đau. Xin em. Xin em đó.
Anh cũng mong rằng tụi mình có thể nằm cạnh nhau trong một sớm mưa cuối mùa hạ. Nhìn ra cửa sổ trời xám trắng ngập ánh sáng, em nắm lấy tay anh trong cơn nửa tỉnh nửa mê. Tụi mình đắp chung một chăn lớn, bốn chân thò ra nghe gió lạnh trên mắt cá.
Mọi chuyện này chúng mình có thể vĩnh viễn sẽ không cùng nhau làm như trong giấc mộng của anh, nhưng anh vẫn cầu mong có ai đó thương yêu em bảo vệ em, dũng cảm mạnh mẽ hơn anh nhiều lần. Và dịu dàng với em muôn phần. Và em sẽ nên duyên với người đó. Em sẽ không phải cô đơn đâu.
Em thân mến.
Hôm nay là cuối tuần, em hãy ăn uống hẳn hoi vào nhé. Chỗ anh trời đang mưa rất êm, tự dưng muốn thấy em cười.
Chào em.
Người Yêu Cũ - Khởi My [Official]
P/s :
Nguyễn Viết Tĩnh