31/3/16

Tình yêu mà không được vun đắp thì cuối cùng cũng chết yểu, vì thế mà có những cuộc tình khởi đầu thật nồng nhiệt, nhưng đến cuối cùng lại đánh mất không một tiếng động, không một lời giải thích.
 Mà tình yêu xa, sợ nhất là giữa cái khoảng cách hai bờ đại dương ấy, người kia đang nhớ mình hay đang quên đi mình. Tình yêu thì cần sự cố gắng của hai người, nhưng tình yêu xa thì cần sự cố gắng và kiên trì gấp đôi. Bởi vì trong những giây phút yếu đuối nhất của con người, rất có thể sẽ có một người nào đó bước đến và đi vào trái tim ta. Tình yêu trong đời, rất nhiều khi là vì chúng ta muốn tìm kiếm cái cảm giác ấm áp được dựa dẫm.
Rất nhiều người nói chờ đợi một người, hoặc một thứ tình cảm nào đó, nhưng mấy ai chờ ai cả một đời? Một lúc nào đó chúng ta sẽ mệt mỏi, và rồi chúng ta sẽ tìm kiếm thứ tình cảm xung quanh mình, đánh cược tình yêu của mình vào một người nào đó khác hơn. Có thể sẽ là một tình yêu chẳng còn mang nhiều nồng nhiệt như lúc đầu nữa, nhưng lại yên ổn cả một đời, bởi vì chúng ta hiểu và chấp nhận sự thật rằng thứ mà mình chờ đợi vốn chẳng cách nào đến tay.
Chúng ta không thể lựa chọn yêu hay không yêu một người, nhưng chúng ta vốn có thể lựa chọn ở bên hay không ở bên một người, đó là sự lựa chọn. Nhiều người nhắm mắt chọn ở lại tự nhủ đó là số phận, còn nhiều người, quay lưng bước đi, dù trong lòng vẫn yêu, nhưng cũng vẫn biết tình yêu chẳng thể nào là số một, cũng chẳng thể nào là duy nhất. 
Và dù cho chúng ta có cố gắng giữ một người lại bên cạnh đến mức nào đi chăng nữa, thì người muốn ra đi không sớm thì muộn cũng vẫn sẽ ra đi. Điều cuối cùng mà chúng ta có thể làm chỉ là giữ cho bản thân mình một chút tự tôn, không van xin và cũng không nài nỉ, chia tay trong bình lặng, để nước mắt lại cho giây phút chúng ta quay lưng bước đi, thế thôi…
Moctieungu | Viết cho tình xa
(copy and paste please source Moctieungu’s tumblr)


Tình yêu mà không được vun đắp thì cuối cùng cũng chết yểu, vì thế mà có những cuộc tình khởi đầu thật nồng nhiệt, nhưng đến cuối cùng lại đánh mất không một tiếng động, không một lời giải thích.

Mà tình yêu xa, sợ nhất là giữa cái khoảng cách hai bờ đại dương ấy, người kia đang nhớ mình hay đang quên đi mình. Tình yêu thì cần sự cố gắng của hai người, nhưng tình yêu xa thì cần sự cố gắng và kiên trì gấp đôi. Bởi vì trong những giây phút yếu đuối nhất của con người, rất có thể sẽ có một người nào đó bước đến và đi vào trái tim ta. Tình yêu trong đời, rất nhiều khi là vì chúng ta muốn tìm kiếm cái cảm giác ấm áp được dựa dẫm.

Rất nhiều người nói chờ đợi một người, hoặc một thứ tình cảm nào đó, nhưng mấy ai chờ ai cả một đời? Một lúc nào đó chúng ta sẽ mệt mỏi, và rồi chúng ta sẽ tìm kiếm thứ tình cảm xung quanh mình, đánh cược tình yêu của mình vào một người nào đó khác hơn. Có thể sẽ là một tình yêu chẳng còn mang nhiều nồng nhiệt như lúc đầu nữa, nhưng lại yên ổn cả một đời, bởi vì chúng ta hiểu và chấp nhận sự thật rằng thứ mà mình chờ đợi vốn chẳng cách nào đến tay.

Chúng ta không thể lựa chọn yêu hay không yêu một người, nhưng chúng ta vốn có thể lựa chọn ở bên hay không ở bên một người, đó là sự lựa chọn. Nhiều người nhắm mắt chọn ở lại tự nhủ đó là số phận, còn nhiều người, quay lưng bước đi, dù trong lòng vẫn yêu, nhưng cũng vẫn biết tình yêu chẳng thể nào là số một, cũng chẳng thể nào là duy nhất.

Và dù cho chúng ta có cố gắng giữ một người lại bên cạnh đến mức nào đi chăng nữa, thì người muốn ra đi không sớm thì muộn cũng vẫn sẽ ra đi. Điều cuối cùng mà chúng ta có thể làm chỉ là giữ cho bản thân mình một chút tự tôn, không van xin và cũng không nài nỉ, chia tay trong bình lặng, để nước mắt lại cho giây phút chúng ta quay lưng bước đi, thế thôi…

cuối cùng cũng mất

  • Blog Nguyễn Tĩnh 33
  • P/s :
  • Nguyễn Viết Tĩnh
  •  
    Ng.†ĩnh33 | Share by Media .&rarr
    Facebook Comment