4/4/16


Hãy để yêu thương về bên chúng mình em nhé
Em yêu à, nếu là một thử thách xin em hãy dừng lại. Nếu em còn yêu anh, tin vào tình yêu này thì hãy trở về bên anh em nhé.


Đêm nay lại một đêm như mọi ngày, anh không ngủ được, đối diện với màn đêm lạnh lẽo anh sợ lắm. Anh lại khóc, giọt nước mắt yếu đuối của một thằng đàn ông luôn chờ em quay lại. Không phải anh thích thức đêm để đối diện mọi thứ, để đối diện với sự nhớ em, để biết anh còn yêu em như thế nào, nhưng anh cũng ghét màn đêm buông xuống thật nhanh, nó làm nước mắt anh rơi và nỗi nhớ về em càng nhiều hơn. Em yêu à, lâu lắm rồi anh mới gọi em như vậy, cũng quá lâu anh chưa được ôm em vào lòng.

Anh nhớ em nhiều lắm, ngay cả khi làm việc, đi chơi mỗi nơi đều in hình bóng chúng mình, mỗi nơi đều có kỷ niệm mà dù muốn quên đi cũng không được. Dù anh gạt nó ra khỏi suy nghĩ nhưng không thể em à. Mỗi ngày trôi qua nỗi nhớ về em trong anh đều tăng lên, anh nhớ bóng dáng em bên cạnh mọi lúc mọi nơi.

Có lẽ bàn tay anh chưa đủ rộng để nắm chặt đôi bàn tay em, trái tim anh chưa đủ dũng mãnh để bảo vệ em bên mình, anh vô dụng thật. Từ lúc em quyết định chia tay, anh sợ lắm bởi biết cần em thế nào trong cuộc sống. Anh biết trái tim mình đập mỗi ngày vì em, vì người con gái anh yêu.

Chia tay anh em vẫn sống tốt đúng không, em vẫn cười, vẫn hạnh phúc, có lẽ tình yêu em dành cho anh không đủ lớn như anh hy vọng, nhưng anh khác em à. Anh mệt mỏi lắm, không biết lý do gì khiến anh trở nên như vậy, chỉ biết mỗi phút, mỗi ngày trôi qua anh nhớ em lắm.

Bạn bè, người thân của anh đều nói: "Khi một người quay lưng bước đi, có nghĩa là tình cảm người đó dành cho mình đã hết, mình nên từ bỏ tình yêu đó vì họ không còn cần mình nữa". Nhưng em à, anh làm sao điều khiển nổi mọi thứ, trái tim anh chỉ đường, đôi bàn chân anh bước đi tìm về bên em. Anh thèm được ôm em trong vòng tay, thèm được nói với em một lời "Đừng xa anh em nhé", nhưng nhìn em, nhìn vào đôi mắt ấy, anh lại không nói được, không khí lúc đó khiến anh ngạt thở.

Vẫn là em, vẫn là người yêu của anh đấy thôi sao anh cảm thấy xa lạ quá, em đã khác thật rồi. Anh yếu đuối chắc chỉ nhận được sự thương hại từ em, con trai mà không được khóc nhưng giây phút anh quay đi em biết không, nước mắt anh lại rơi. Anh hận bản thân không thể quên em được bởi yêu em quá nhiều.

Em nói tính cách anh trẻ con. Em yêu à, chưa ai có thể nói trước được tương lai của mình kể cả anh, em và mọi người, sao em không tin anh sống ở hiện tại, dù gia đình có phản đối. Anh không sợ em già đi, không sợ xa em, chỉ sợ xa anh em không còn yêu anh nữa. Anh biết gia đình em không ưng khi anh và em yêu nhau, thế nhưng anh vẫn cố gắng, không nản lòng khi gia đình em cấm. Em từng nói: "Hai đứa mình phải cố gắng để bố mẹ em đồng ý", thế sao giờ đây em không thực hiện lời nói đó cùng anh? Phải chăng em đã đổi thay thật rồi.

Thời gian xa em, anh thực sự suy sụp rất nhiều, đêm nào cũng ngồi online yahoo, Facebook chờ nick em sáng, chờ một dòng hồi âm tin nhắn của em thôi cũng thấy yên lòng rồi. Em bảo: "Giờ hai đứa chia tay", câu nói đó như giết chết anh, mặt anh trắng bệch khi nghe em nói vậy, tim anh lại càng đau hơn. Em nói ra nhẹ nhàng nhưng từng câu từng chữ như cứa vào tim anh, để lại nỗi đau lớn em à. Thực sự anh chưa chuẩn bị gì cả, chưa chuẩn bị mọi thứ khi xa em, em đến như cơn gió thoảng qua vậy, rồi lại ra đi vội vàng chỉ để lại dư âm cái lạnh của nó.

Anh đã mơ rất nhiều, nghĩ đến tương lai hai đứa, được yêu em và em yêu cũng là niềm hạnh phúc lớn nhất trong anh. Có lúc anh nghĩ liệu ở nơi đó em còn nhớ đến anh nhiều như anh nhớ em không? Có lúc bạn anh bảo bỏ em, yêu người khác sẽ tìm được niềm vui mới, nhưng anh không làm được, không thể yêu người mới bởi anh biết họ chỉ là thay thế cho em, trái tim anh đã đầy hình bóng của em rồi.

Em yêu à, hãy quay về bên anh em nhé, hãy để mọi thứ yên bình, hãy để bàn tay anh được nắm bàn tay em trong mùa đông này, hãy để yêu thương được về bên anh và bên em nhé. Anh vẫn ở đây chờ em, vẫn là anh một đứa cứng đầu khi yêu em. Hãy để anh được làm bờ vai tựa vững chắc cho em nhé. Anh yêu em nhiều lắm, anh cần em và bởi ta thuộc về nhau. Khi em đọc bức thư này anh vẫn đợi em, nhìn em từ xa, quan tâm và lo lắng cho em.

Xin - Hãy về đây bên anh

  • Blog Nguyễn Tĩnh 33
  • P/s :
  • Nguyễn Viết Tĩnh
  •  
    Ng.†ĩnh33 | Share by Media .&rarr
    Facebook Comment