3/4/16



Thoáng lá vàng rơi một cuối mùaChiều nay có phải của chiều xưa?Có phải hoàng hôn ngày hoa củThoảng vội qua đây chút mộng tình.Ừ nhỉ! Thu nay lại đến gầnCô đơn trầm lắng chút bâng khuâng.Bước chân trên lối mòn viễn xứ.Nghe tâm tư nỗi nhớ mênh mông.Mấy độ thu rồi em nhớ không?Những tình, những đợi những chờ mongNhững ái ân xưa_ mùa thu cũTheo tuổi xanh người xa mãi xa…Lá vàng rơi, tình cũng xa xôi.Yêu nhau em cố giữ tiếng cười.Dẫu mai lòng xa nhau lỗi hẹnCòn một lần ngày tháng đôi mươi.Ta vẫn tưởng mình đang kiếm nhauMỏi mòn theo số kiếp ngàn sau.Em ạ! Rách chiều chưa kịp váCòn lành đâu nữa những hoàng hôn.Ðã mấy thu xa ở xứ NgườiBao lần em đếm được buồn vui…Gởi em ngày buồn tàn thu cũThêm vội bài thơ thuở giao mùa.__Buồn tàn thu | Hoàng Vũ

Cho dù bạn có muốn hay không thì sẽ đến một lúc, có một thế lực nào đó dẫn dắt bạn trả cái gọi là nợ cho người ta. Dù là nợ duyên, hay nợ gì đi chăng nữa..

Tôi đã lâm vào hoàn cảnh ấy..
Lúc trước tôi bị người ta làm tổn thương, vài tháng sau tôi trả lại cho người ta thương tổn…
Lúc trước người ta lạnh nhạt với tôi, cũng vài tháng sau đó tôi trả lại tất…

Đó gọi là quả báo..!
Dù là báo ân…
Hay oán..!!!

Quả báo..!

  • Blog Nguyễn Tĩnh 33
  • P/s :
  • Nguyễn Viết Tĩnh
  •  
    Ng.†ĩnh33 | Share by Media .&rarr
    Facebook Comment