3/4/16



Yêu thương một người chẳng phải là chuyện đơn giản hay dễ dàng, chẳng phải muốn là được, cố gắng là xong. Quyết định thương yêu một người là một vấn đề, muốn trọn đời trọn kiếp lại là một chuyện khác, và có dũng cảm để chấp nhận tình cảm đó lại là một vấn đề riêng.Nhiều người vì quen sống dè chừng, nghi ngờ, thiếu tin tưởng mà không dám mở lòng mình với ai cả.Có người bước qua những đổ vỡ thì tin rằng thế giới này sẽ không có lần thứ hai, và rằng tình yêu thực sự là một thứ xa xỉ.Có người lại chờ đợi một người đến sau tốt đẹp hơn và tin rằng đó sẽ là một lựa chọn đúng đắn hơn.Lại có người chần chừ tin rằng thời gian còn dài trước mắt và tình cảm là thứ sẽ đến chứ không phải vươn tay ra nắm lấy cơ hội.“Hãy sống mỗi ngày như ngày hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời bạn”, có rất nhiều người yêu thương nhưng lại ngại không nói ra, cứ thế chờ đợi thời gian trôi đi, chờ người ta tự tìm đến với mình, để rồi có những người đã bỏ qua không bao giờ có thể tìm lại được nữa, để rồi một ngày bản thân chỉ biết gượng cười rằng tại sao bản thân lại không đủ can đảm. Nếu như hôm nay là ngày cuối cùng, bạn có thổ lộ vào thời điểm khi sự sống mong manh thế không? Và nếu như hôm nay không phải ngày cuối cùng, liệu bạn có nói ra tình cảm ấy không?Có những khoảnh khắc đã trở thành định mệnh của con người, một ánh mắt, một nụ cười cũng khiến người ta biết không thể sống thiếu nhau. Nhưng cũng có những người rơi vào những khoảnh khắc tim đập chân run, nhớ mong ngủ không ngon…vẫn cố lờ đi, vùi mình vào trong một lý do nào khác để lấp liếm cảm giác của bản thân mình, và rồi một lúc nào đó nhận ra mình đã bỏ lỡ.Bạn có thể tìm lại một món đồ thất lạc, bạn có thể mua một thứ khác thay thế món đồ đã mất, nhưng chuyện tình cảm cần đúng người và đúng thời điểm, có những người đã bỏ lỡ thì không bao giờ có thể tìm lại được nữa, cũng không thể nào tìm được một người nào khác như thế nữa. Có những thứ bản thân cần phải vươn tay ra nắm lấy trước khi quá muộn.Moctieungu | Hành trình yêu(copy and paste please source Moctieungu’s tumblr)
Không rõ tại sao càng ngày tôi càng ngại gặp gỡ bạn bè cũ.
Tôi tích cực kết giao với những người mới nhưng lại đắn đo khi tham gia hội họp với lũ bạn thời cắp sách. Thỉnh thoảng tôi lại vào trang cá nhân của chúng nó, xem hết tất cả hoạt động một năm vừa rồi, xem chúng nó giờ ra sao, công việc thế nào, yêu đương ai chưa…
Xin lỗi, vì để bạn phải thấy tôi thảm hại như thế này

ngại gặp gỡ bạn bè cũ

  • Blog Nguyễn Tĩnh 33
  • P/s :
  • Nguyễn Viết Tĩnh
  •  
    Ng.†ĩnh33 | Share by Media .&rarr
    Facebook Comment