Tôi: đã từng cố gắng cho quá khứ, đã từng gục ngã, đã từng thất bại , đã từng trắc trở... 1 phần vì tính cách, phần vì hoàn cảnh, phần vì yêu thương.
Nếu ai đó hỏi tôi : nuối tiếc ko ? Tôi trả lời "đã từng và vẫn còn" tuy nhiên mọi thứ đã qua.
Tôi hôm nay mạnh mẽ hơn xưa dù hối tiếc vẫn còn đó .
Tôi đã từng giá như.... nhưng sẽ chẳng quay lại được nên cứ như vậy bước tiếp và cố gắng mỗi ngày .
Tuổi trẻ tôi đi qua những sai lầm , qua những lần bước vội, qua cả những ước mơ ... tôi đã từng khép lại tất cả như thế đấy .
Rất khó khăn khi bắt đầu lại từ đầu, bắt đầu mở ra trang mới cho cuộc đời mình tôi hiểu rằng để tồn tại là điều may mắn nhưng thật khó và càng khó hơn khi độc bước trên con đường ấy. Không phải ko ai muốn bên cạnh tôi mà là vấp ngã làm tôi sợ , sợ tất cả người thương yêu tôi, sợ ánh mắt người đời... cố gắng như vậy để có tôi hôm nay .
31 tuổi tôi không còn nhiều bạn bè như thửa trước, dăm ba đứa bạn chí cốt là đủ. Tôi ít nói , ít cười, hay suy nghĩ ,ít giao thiệp... mn bảo tôi đứa không ngoại giao _ đúng vậy, tôi không còn như ngày trước vì chưa bao giờ tôi ngưng nghĩ về chuyện ngày hôm qua. Có lẽ tôi đã cố gắng nhưng tôi vẫn còn sợ mọi thứ cứ hiện hữu trong tôi.
Tôi : vẫn cố gắng vì ngày mai , tôi vẫn tìm lại chính mình mỗi ngày mỗi giờ . Mạnh mẽ quá rồi cũng có lúc yếu đuối thôi.
Nếu 1 ngày nào đó tôi đi theo con đường khác, tôi không muốn 1 ai sẽ buồn . Liệu có quá khó không ?
Cuộc sống là vậy. Có chua sẽ có ngọt ,có đắng có bùi, có vui có buồn, có thành có mất.
Hnoi. 20/7. Tuổi trẻ tôi đi qua
P/s :
Nguyễn Viết Tĩnh