…Bỗng dưng tôi nhớ tới một ca khúc
Cây Đa Quán Dốc
Những ngày đầu tháng tư, thấy mọi thứ dài loằng ngoằng như gió, Thời gian như chó chạy ngoài đồng., những ngày Xuân hè thời tiết làm con người phải vật vã, Hoa thì nhiều chả có người làm, bế cháu mất một người rùi., con mình và mẹ là ko bận gì ( Bố và chị thay nhau trông Kún )… Không gian đặc quánh toàn về Hoa, thời gian cũng sền sệt như nhựa thông non, lòng dạ bất giác lại lê thê chảy dài mặt cả dặm, thoáng nghĩ chẳng biết mình đang tìm kiếm điều gì cho những ngày sắp tới nữa…Với những người dư tui, điều đấy quả thực đáng suy nghĩ…
Những lúc như này tôi lại nhớ về ng, Ai cũng hỏi va bảo nó cấy Cúc rất nhanh.,Làm tôi nhớ điều ít ỏi đó., rồi tôi ngờ nghệch tự hỏi chả biết gió bên ấy có bay đến đây một chút nào không., cách vụng về như gió nhà tôi mấy ngày nay vẫn thường có nhiều gió và mang mưa nhưng không nhìn dõ… Tay quơ quơ tìm điện thoại lạch cạch soạn đi soạn lại vài chữ, chút cản xúc rồi tối về viết log., “Tôi thương em, dù em có thế đi chăng nữa tôi cũng thương em” nhưng cố lắm cũng chẳng còn gì, chậc lưỡi lưu lại vào hộp nháp, quẳng điện thoại về túi rồi thõng người làm tiếp…
Chẳng biết em có khi nào ngước về mảng trời tôi hay không? Chỉ biết, sau những khoảng thời gian hai ta không còn gặp gỡ, nghĩ về em, đôi lần tôi chỉ muốn mình được tan biến…
Cây Đa Quán Dốc - Lyrics
P/s :
Nguyễn Viết Tĩnh