3/4/16




Có những ngày đẹp trời, như tối hôm nay, bạn đi bộ trên đường và bất chợt dừng lại tại một ngã tư, ko biết làm gì, ko biết gọi cho ai, ko biết đi về đâu, chỉ đơn giản là đứng đó, nhìn dòng xe cộ trôi qua, suy nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu bạn là: phải làm gì tiếp theo đây, phải làm gì tiếp theo đây? Đương nhiên đó chỉ là câu hỏi tu từ và bạn hoàn toàn ko có đáp án. Lúc đó bạn sẽ hiểu được: cô đơn thật nhẹ nhàng - là rằng bạn như chẳng hề tồn tại trên con đường này, chẳng hề tồn tại trong thành phố này, chẳng hề tồn tại trên thế gian này, tệ hơn nữa là bạn chẳng hề tồn tại trong tim một ai đó.

Có một ngày đẹp trời như thế.

  • Blog Nguyễn Tĩnh 33
  • P/s :
  • Nguyễn Viết Tĩnh
  •  
    Ng.†ĩnh33 | Share by Media .&rarr
    Facebook Comment